Truyện: Cậu bé Jack và cây đậu thần – Chuyện thần thoại Anh

Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé tên là Jack. Cậu sống với mẹ trong căn nhà nhỏ ở một ngôi làng nọ. Gia đình Jack rất nghèo, tài sản duy nhất họ có là một con bò, mà nó đã già đến mức chẳng cho sữa được nữa.

Một ngày kia, mẹ của Jack quyết định sẽ bán con bò đi. Mẹ bảo Jack mang con bò ra chợ phiên bán, cố gắng bán được giá tốt.

Trên đường đi ra chợ phiên, Jack gặp một ông già bí ẩn.

“Ta sẽ đổi con bò của cháu lấy 5 hạt đậu này”.

– “Sao cháu lại phải đổi cả con bò để lấy 5 hạt đậu nhỏ xíu này ạ?”.

– “Đây không phải là hạt đậu thường đâu, mà là đậu thần đấy. Cháu hãy trồng nó và sẽ thấy điều kỳ diệu”.

– “Điều này sao mà xảy ra được. Sao cháu phải tin lời ông chứ?”.

“Nếu lời ông nói mà không thành sự thật thì sáng mai ông sẽ trả lại con bò cho cháu”.

Jack hơi tò mò nên cậu đồng ý đổi con bò lấy 5 hạt đậu thần như ông lão nói.

Khi về nhà, mẹ cậu hỏi:

“Jack, con bán con bò được bao nhiêu tiền vậy?”.

– “Con đã đổi nó lấy hạt đậu thần này mẹ ạ”.

“Cái gì? Con dám đổi tài sản duy nhất nhà ta có lấy mấy hạt đậu vô tích sự này sao? Sao con lại làm thế?“.

Mẹ của Jack rất giận dữ, bà mắng Jack và trong cơn tức giận bà ném 5 hạt đậu qua cửa sổ. Bà phạt Jack không được ăn bữa tối hôm đó.

Sáng hôm sau, khi Jack thức dậy và nhìn qua cửa sổ, cậu nhìn thấy một điều chưa bao giờ thấy trong đời. Một cái cây lạ lùng vươn lên cao tít đến tận trời xanh.

Ôi, cái gì vậy? Có phải cây đậu thần của mình không?

Jack mừng rỡ trèo ra khỏi cửa sổ và nhảy sang cây đậu thần.

“Mình phải lên xem mới được!”. Jack tò mò leo lên trên cây. Leo mãi, leo mãi, cậu leo không ngừng. Leo đến hết ngày thì Jack lên đến tận trời. Trước mắt Jack lúc này là một khung cảnh kỳ diệu như trong mơ. Giữa những đám mây trắng xóa là một tòa lâu đài nguy nga lộng lẫy.

Jack mệt vì leo quá lâu, và cũng đói bụng vì cậu chưa ăn gì từ tối hôm qua, cậu gõ mạnh vào cánh cửa:

“Xin chào, có ai ở đây không? Cháu có thể xin một ít đồ ăn được không ạ?”.

Cánh cửa lâu đài mở ra và Jack thấy một bà già phúc hậu.

Bà dẫn cậu bé vào trong. Cảnh tượng bên trong rất lộng lẫy, đồ đạc sáng bóng. Bà cho cậu ăn bánh mì và một ít sữa. Xong bà bảo cậu bé phải rời khỏi nơi đây ngay vì chủ nhân của lâu đài, một người khổng lồ hung tợn sắp về đến. Bà già sợ người khổng lồ sẽ ăn thịt cậu bé mất. Nhưng không kịp rồi, vừa lúc ấy có những tiếng động mạnh và cả tòa lâu đài rung lắc như trong cơn động đất vậy. Bà già chỉ kịp giấu Jack vào khe tủ bếp.

Một người khổng lồ dữ tợn bước vào phòng, trong tay ông ta có một túi vàng to. Người khổng lồ khịt mũi đánh hơi ầm ĩ.

“Fi, Fai, Fo, Fum, ta ngửi thấy có mùi người lạ”. Bà già vội nói: “Mùi gì, ông lẫn à, đó chỉ là mùi thịt gà tây tôi vừa nấu cho ông đây này.

Hắn nhìn quanh tìm kiếm nhưng không thấy gì. Hắn ăn vội bữa tối, ngáp dài mệt mỏi và ngủ gật ngay trên bàn, túi vàng thì ở trên bàn ngay trước mặt hắn.

Khi hắn ngủ say và ngáy vang như sấm, Jack liền chui ra khỏi chỗ nấp và leo lên trên bàn, chụp lấy túi vàng và nhảy khỏi bàn. Chú rón rén đi qua căn phòng, ra khỏi lâu đài của gã khổng lồ, và dùng hết sức mang túi vàng đến chỗ cây đậu thần. Chú leo xuống cây đậu và mang túi vàng về cho mẹ. Chú kể với mẹ về chuyện cây đậu thần, về tòa lâu đài của gã khổng lồ và đưa mẹ xem túi vàng đã lấy được.

Vài hôm sau, Jack lại leo lên cây đậu thần để lên trên trời, quay lại chỗ tòa lâu đài hôm trước và lại gặp bà già mở cửa. Bà không cho Jack vào, bảo Jack đã làm việc không tốt hôm trước. Nhưng Jack năn nỉ quá, bà già phúc hậu lại thương tình để cho chú bé vào lâu đài lần nữa, và cho chú ăn uống. Khi chú chưa kịp ăn xong bữa thì lại nghe thấy những bước chân rầm rầm của gã khổng lồ. Bà già vội bảo Jack chui vào nấp trong tủ.

Người khổng lồ khịt mũi đánh hơi ầm ĩ.

“Fi, Fai, Fo, Fum, ta ngửi thấy có mùi người lạ”. Bà già vội nói: “Mùi gì, ông lẫn à, đó chỉ là mùi thịt bò bít tết tôi vừa nấu cho ông đây này”.

Người khổng lồ mang một ổ gà mái ra trước cái tủ.

“Gà ơi, đẻ trứng vàng cho ta đi nào!”, người khổng lồ nói, “Úm ba la, trứng vàng nở ra”.

Con gà kêu lên quang quác rồi mau mắn đẻ một quả trứng bằng vàng ròng. Người khổng lồ nhặt lấy quả trứng và đi ra khỏi phòng.

Jack nhanh chóng ra khỏi chỗ nấp, chú lấy con gà và mang ra khỏi phòng, cố chạy thật nhanh trước khi người khổng lồ phát hiện ra.

Jack mang con gà về nhà cho mẹ.

Mẹ xem này, con gà này đẻ ra những quả trứng vàng thật đấy.

Chú bắt chước người khổng lồ nói: “Gà ơi, đẻ trứng vàng cho ta đi nào! Úm ba la, trứng vàng nở ra”.

Con gà kêu lên quang quác rồi lại đẻ ra một quả trứng bằng vàng ròng.

Mẹ Jack nói “Jack, lấy trộm của người khác là không tốt đâu con. Con phải trao đổi một cách công bằng và sống lương thiện chứ!”.

“Nhưng, mẹ xem, con gà này đẻ ra trứng vàng, mình sẽ không phải làm việc nữa mà vẫn đủ sống”.

Jack ngày càng trở nên tham lam, mỗi ngày chú lại quay lại tòa lâu đài và lấy trộm thêm nhiều đồ vật của người khổng lồ.

Một ngày kia, khi lẻn vào lâu đài, chú thấy người khổng lồ nói với cái đàn hạc:

“Úm ba la, hãy chơi nhạc cho ta!”.

Và cây đàn bỗng tự chơi những giai điệu du dương

Tiếng nhạc này làm ta buồn ngủ quá, ta phải đi ngủ thôi

Khi người khổng lồ về phòng ngủ, Jack lại trèo lên bàn và lấy trộm cây đàn hạc.

Nhưng không ngờ, khi chú chạm tay vào cây đàn thì tiếng nhạc tự động vang lên. Cây đàn kêu lên “ông chủ, ông chủ, có ai đang lấy trộm tôi!”.

Nghe thấy tiếng cây đàn hạc kêu cứu, người khổng lồ thức dậy và bước ra khỏi phòng. Jack không kịp chạy trốn, cậu bị người khổng lồ bắt gặp với cây đàn trong tay.

“Ái chà! sao nhà ngươi dám ăn trộm cây đàn của ta? Chính là ngươi đã ăn trộm túi tiền vàng và con gà thần của ta, có đúng không?”.

Jack vội luồn qua chân người khổng lồ và cố sức chạy trốn. Người khổng lồ giận dữ đuổi theo.

Jack sợ hãi trượt từ trên cây đậu xuống, cậu thấy tiếng gió rít bên tai mình. Người khổng lồ cũng đang tụt xuống ngay sau lưng cậu.

Khi Jack chạm đất, cậu đi tìm ngay chiếc rìu và cố hết sức chặt cây đậu thần. Cây đậu rung lên thì người khổng lồ hiểu chuyện gì đang xảy ra, không đuổi theo nữa và leo trở lại lâu đài. Jack được một phen sợ hết vía và mệt đứt hơi vì chạy.

Từ đó Jack đã nhận được một bài học đích đáng, chú hiểu rằng không được tham lam của cải của người khác, và phải lao động cần cù chân chính để có được cuộc sống tốt đẹp.

Bài liên quan

Bình luận

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Hãy nhập bình luận!
Nhập tên của bạn

Giữ kết nối

1,400FansThích
3,753FollowersFollow
33FollowersFollow
4,000SubscribersSubscribe

Bài viết mới